Hạ Y có chút gượng gạo, bởi vì từ lúc lên xe, Glenn cứ một mực duy trì tư thế đầu đặt lên vai cô, tay vòng qua ôm eo cô, nhắm mắt dưỡng thần.
Hạ Y không dám phản kháng, an phận ngồi im tùy hắn ôm ấp, mặt ửng ửng hồng.
"Y Y."
Glenn không biết từ lúc nào đã mở mắt, vẫn không nhúc nhích, đột nhiên gọi cô thân mật.
Hai chữ Y Y này, Hạ Y cảm thấy có chút bồi hồi, chỉ có hắn, hay là nói, bọn hắn mới có thể gọi cô như vậy, một cách thân mật, cưng chiều.
"Ừm?"
"Dỗ ta một chút." Glenn đột ngột ngước lên, môi cong cong cười, mặt đối mặt với Hạ Y vừa quay sang nhìn hắn.
Mặt Hạ Y đã hồng giờ chín rụi.
"Thần... Thần lúc nãy đã..."
"Chưa đủ nha."
"... Vậy người... muốn thế nào?"
Glenn lại híp híp mắt, ý tứ chính là "Em biết mà."
Hạ Y đại khái là bị thái độ được đà lấn tới của Glenn làm cho thẹn quá hóa giận, đỏ mặt, không nhịn được cao giọng: "Glenn, người trước đó rõ ràng tâm trạng không phải tốt đến mức có thể đi đùa bỡn thần!"
Đột nhiên bị nói đến, Glenn có chút ngẩn ra, nhưng rồi hắn bật cười khẽ, hơi rũ mi mắt, càng ghì sát người Hạ Y vào người hắn, chậm chạp ghé đầu vào hõm cổ cô, hít một hơi thật sâu như muốn cảm thụ, ánh mắt xa xăm: "Nhiều năm rồi. Ngày này đều đặn lặp đi lặp lại, mỗi lần như vậy, ít nhất ta cũng phải biết cách làm tiêu tan khổ sở đi nhiều một chút chứ. Thêm nữa, lần này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-cong-luoc-nam-thu-van-nam-mau-yeu-ta/305721/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.