Cuộc sống cấp ba cứ như vậy kéo lên màn mở đầu.
Trầm Mộc Bạch ôm một đống tư liệu đi trên đường, sau lưng truyền đến tiếng kêu một vị nam sinh, cô dừng bước lại, đối phương một mặt ngại ngùng đi tới, nắm tóc nói, "Bạn học Giang, cần tớ giúp một tay không?"
Trầm Mộc Bạch nhìn nam sinh vài lần, phát hiện là bạn nam học chung lớp, bất quá tư liệu cũng không tính nhiều, cô mỉm cười uyển chuyển cự tuyệt.
Nam sinh có chút thất vọng, đang định nói gì đó, liền bị một thanh âm chen vào, "Lạc Lạc."
Nam sinh theo tiếng kêu nhìn lại, phát hiện đối phương là đối tượng gần đây nữ sinh nói đến, có chút ngẩn người.
An Tử Dục thu liễm lại đáy mắt u ám, trên mặt tinh xảo mang theo mỉm cười ôn hòa, "Đây là bạn học cùng lớp cậu sao?"
Trong đó bốn chữ đặc biệt thêm một chút ngữ khí nặng nề.
Trầm Mộc Bạch không phát giác ra được, "Tử Dục, cậu làm sao ở nơi này."
An Tử Dục cong cong con ngươi, mang theo chút ý cười nói, "Vừa vặn đi qua." Hắn nhìn một chút tư liệu trên tay nữ sinh.
"Cần tớ giúp một tay không? Tớ vừa vặn cùng đường với cậu."
Trầm Mộc Bạch cùng tiểu nam chính tự nhiên là sẽ không khách khí như thế, cô thậm chí quên bên cạnh còn có người ngoài, đợi đến lấy lại tinh thần, người ta đã thất hồn lạc phách đi rồi.
Hai người cùng đi trên đường, tổ hợp giá trị nhan sắc tự nhiên đưa tới không ít người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-cuu-vot-boss-nam-chu-hac-hoa/2055416/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.