Vương Tiêm lập tức chạy đến bên Tử Bạch, đại đại ôm một cái.
" Tớ nhớ cậu muốn chết!"
" Ân, tớ cũng nhớ cậu." Tử Bạch che chở Vương Tiêm nhào vào ôm ấp hắn, cúi đầu nghe hơi thở quen thuộc, nhẹ nhàng cười.
Một ít nữ sinh mơ ước Tử Bạch thấy một màn như vậy, trong lòng bắt đầu xôn xao.
" Chủ tịch, đây là bạn gái cậu?" Một nữ sinh chưa từ bỏ ý định hỏi.
Tử Bạch nghe được ngẩng đầu lên, trên mặt đổi thành lễ phép cùng xa cách:"Bên tôi đã chuẩn bị xong, phiền các cậu giải quyết lại một chút, tôi rời đi trước."
" Được, chủ tịch."
Tử Bạch lôi kéo Vương Tiêm xoay người rời đi, không để ý tới ánh mắt của đám người phía sau.
" Tử Bạch, nhanh từ chức chủ tịch đi."
" Tớ cũng không muốn làm, chẳng qua bây giờ không tìm thấy ai để thay vị trí của tớ, học kỳ sau có học sinh mới nhập học chắc hẳn sẽ có người." Tử Bạch xoa xoa mặt không vui của Vương Tiêm.
" Những nữ sinh đó thật đáng giận! Đều biết cậu có bạn gái mà vẫn nhìn chằm chằm cậu."
Tử Bạch không nói, bình dấm nhỏ này, chỉ thấy Vương Tiêm ghen tâm tình hắn không tồi.
Hai người một hồi liền tìm tới Trương Vũ, định thay quần áo, hôm nay có một ngày, cho nên thời gian rất nhiều.
Tất cả mọi người sửa sang lại xong, Vương Tiêm mặc chính là một chiếc váy dài màu xanh da trời, tóc được xõa xuống dưới, trang điểm nhẹ.
Tử Bạch mặc một bộ tây trang màu đen, bởi vì đêm nay hắn là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-he-thong-thanh-mai-truc-ma-nha-ben/1103998/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.