Vương Tiêm trở lại phòng mình, nằm trên gường, trên mặt nở nụ cười.
" Miêu Miêu, hiện tại nhiệm vụ hoàn thành được bao nhiêu tiến độ rồi?"
" < thanh mai trúc mã nhà bên> hoàn thành được 80 tiến độ rồi, mong chủ nhân cần nỗ lực thêm." Âm thanh máy móc trong đầu vang lên.
Sáng hôm sau, Vương Tiêm còn nằm trên gường, mãi tới giữa trưa, Tử Tuệ mới đến tìm cô, Vương Tiêm chầm chậm rời gường.
Tử Tuệ nói hôm nay phải đi mua vài thứ để lúc nhập học còn dùng, vừa lúc cơm trưa nên cũng ăn cơm bên ngoài.
Vương Tiêm chuẩn bị xonng liền ôm Tử Bạch cọ cọ, lần này quang minh chính đại, tuy rằng trước kia cũng có chút quang minh.
" Câc cậu là sao không giống với hôm qua?" Trương Vũ ngồi trên xe nhìn hai người đang rải cẩu lương, có chút không khống chế được liền hỏi.
" Có chỗ nào không giống, đúng không? Tử Bạch." Vương Tiêm ôm eo Tử Bạch, ghé vào trên người hắn."
" Ân, cậu ngủ chút đi, tới nơi tớ sẽ gọi." Tử Bạch vẻ mặt ôn nhu nhìn người bên cạnh.
" Phốc!" Trương Vũ bị sặc: " Các cậu sao lại ngọt ngào như vậy, trước kia đâu có như thế."
" Chúng tôi hiện tại là quan hệ yêu đương, đương nhiên muốn ngọt ngào một chút." Vương Tiêm ngẩng đầu, vẻ mặt ghét bỏ nhìn Trương Vũ.
" A? Đang yêu đương?" Trương Vũ có chút phản ứng không kịp, vẻ mặt hoảng sợ nhìn họ: "Các cậu....các cậu yêu nhau rồi?"
" Đúng vậy, nói cậu ngốc cậu không thừa nhận." Vương Tiêm đem những lời này trả lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-he-thong-thanh-mai-truc-ma-nha-ben/1104001/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.