" Tử Bạch, tớ không thở được a." Âm thanh Vương Tiêm từ trong ngực Tử Bạch truyền đến.
Tử Bạch cảm giác được bởi vì Vương Tiêm nói chuyện mà trong ngực nóng lên, Trong lòng có chút nhộn nhạo.
" Không.... Không thể nào?" Trương Vũ thấy phản ứng của Tử Bạch, chẳng lẽ đây là sự thật.
" Hình như là thật." Tử Tuệ cười nói.
Tử Bạch nghe được màn đối thoại của hai người, ánh mắt trừng lại.
" Tử Bạch hiện tại ánh mắt cậu thật dọa người." Tử Tuệ cười ha ha lên.
" Đúng Đúng." Trương Vũ một bên phụ họa theo lời Tử Tuệ nói.
Tử Bạch hừ một tiếng quay đầu về phía cửa sổ, mà người trong ngực bị hắn ấn gao gắt.
Vương Tiêm Cảm nhận được cảm xúc trong lòng Tử Bạch, đó là kích động cùng với thẹn thùng, còn nữa cô cảm giác được nhịp tim trong lồng ngực hắn, này cho thấy Tử Bạch đối với cô là động tâm.
Nàng duỗi tay ôm lấy người trước mặt, trong lòng cảm giác rất vui sướng.
Bị hung hăng rải một phen cẩu lương như vậy, làm trong lòng Trương Vĩ cũng rục rịch, hắn cẩn thận nhìn Tử Tuệ bên cạnh, vừa vặn lại chạm phải ánh mắt của cô, Trương Vũ hốt hoảng, vội vàng chỉnh đốn lại, nhưng trong lòng hung hăng mắng mình một phen, Trương Vũ a Trương Vũ, ngươi tại sao lại nhát gan như vậy! Về sau không cưới được vợ phải làm sao đây!
Xuống xe, Tử Bạch vẫn luôn đi phía trước, Vương Tiêm muốn đuổi kịp hắn, nhưng phát hiện Tử Bạch giống như muốn có khoảng cách với cô, Vương Tiêm mặc kệ như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-he-thong-thanh-mai-truc-ma-nha-ben/1104021/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.