" Các người làm gì chậm chạp vậy!" Trương Vũ trên xe mở sổ với ra kêu lên.
" Kêu cái gì! Không phải đã tới rồi sao!" Vương Tiêm khẩu khí không tốt phản kích.
Vốn dĩ Trương Vũ định nói cái gì đó, nhưng thấy Tử Tuệ ngồi bên cạnh, cảm thấy tổn hại hình tượng, liền một mặt kêu ngạo hừ một tiếng.
Vương Tiêm cũng biết biến hóa này, cười gian một tiếng," Ai da nha, Trương đại thiếu gia hiện tại không để ý đến tiểu nhân vật tôi đây rồi sao? Vẫn là nói bên mỹ nhân, cậu khiến người ta chán ghét tính tình liền thu diễm lại?" Cô kiều tay hoa lan trước mặt Trương Vũ lúc ẩn lúc hiện.
Khuôn mặt Trương Vũ tức khắc cố lấy tới, thở phì phì nhìn Vương Tiêm, ánh mắt dường như muốn bốc hỏa tới nơi.
" Ngoan, đừng nháo." Tử Bạch kéo bàn tay kia ấn vào tay mình, cảm xúc mềm mại chạm đến trái tim hắn.
" Hắc hắc." Vương Tiêm theo lực đạo kéo cánh tay Tử Bạch, liếc mắt khiêu khích nhìn Trương Vũ, ý bảo hắn dám làm với Tử Tuệ như vậy không.
Trương Vũ cúi đầu xuống, chỉ là ánh mắt đặt ở trên đùi Tử Tuệ.
Tử Tuêh đương nhiên không biết tiểu tâm cỏ này của Trương Vũ, chỉ nhìn phía bên ngoài cửa sổ, nghĩ đến gì đó quay đầu nói:" Tử Bạch cùng với Vương Tiêm muốn đi thành phố A để thi đấu phải không?"
" Chỉ có Tử Bạch thi đấu mà thôi, còn cô ấy làm gì có cơ hội tham gia." Trương Vũ rốt cuộc cũng bắt được một cơ hội để trào phúng Vương Tiêm.
" Tớ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-he-thong-thanh-mai-truc-ma-nha-ben/1104022/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.