Phương Nguyên:? Gì?
Sau đó hắn liền nhìn thấy người nào đó vẫn luôn công tác không dứt, giống như hoàn toàn không quan tâm đến nhu cầu sinh hoạt cơ bản đặt đồ ăn của một khách sạn gần đây, sau đó liền đến phòng bếp bắt đầu luộc cá hồi.
Không thêm bất kỳ gia vị gì, liếc mắt một cái liền biết là chuẩn bị cho ai.
Phương Nguyên nhìn mèo trắng nhỏ vẻ mặt ngoan ngoãn ngồi xổm ở trước cửa.
Một người một mèo đối diện.
Phương Nguyên luôn cảm thấy thế giới của mình có chút huyền huyễn.
Đại lão trước kia cho dù khuyên bao nhiêu lần đều làm theo ý mình, chưa bao giờ bận tâm thân thể của chính mình cư nhiên chủ động đặt cơm? Đại Boss luôn luôn bận rộn không dứt cư nhiên chủ động tiến phòng bếp?
Mà loại cảm giác huyền huyễn này ở thời điểm Phương Nguyên nhìn thấy Quân Sâm bỏ cá hồi đã chín vào nước lạnh làm lạnh, sau đó xoay người đến ban công rửa sạch chậu cát cho mèo, bay lên tới đỉnh điểm.
Khóe môi run rẩy, nhìn Quân Sâm ném túi đựng cát dơ xuống, rửa sạch tay, xé nhỏ thịt cá ra bỏ vào đĩa, đặt trước mặt cục bông nhỏ, vừa lúc cơm cũng được giao tới.
Tuy rằng làm nhà tư bản chủ nghĩa vạn ác, nhưng Quân Sâm cũng còn chút điểm nhân tính, không đến nỗi làm Phương Nguyên ở một bên nhìn bọn họ một người một mèo ăn cơm.
Ngồi xuống, nhìn Quân Sâm ở phía đối diện luôn đem ánh mắt đặt trên cục bông trắng đang chôn mặt trong đĩa cá, Phương Nguyên nhịn không được thổn thức một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-nu-xung-sung-nguoi-hac-hoa-nam-than/1346468/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.