Hồi lâu không chờ dược đáp lại, tiểu cô nương cuối cùng cũng chịu giương mắt lên, có chút kỳ quái nhìn về phía Lục Bất Trì.
Biểu tình trên mặt Lục Bất Trì có chút dại ra, thoạt nhìn rất ngây ngốc.
Khó được có hai phần đáng yêu..
Yến Lạc chớp chớp mắt, đè sự ngượng ngùng vừa nảy lên trong lòng xuống, khóe môi nhịn không được ngoéo một cái, giơ tay quơ quơ trước mắt tiểu ca ca nhà mình.
"Tiểu ca ca?"
Tay nhỏ còn chưa thu hồi, thân mình lại đột nhiên bị kéo về phía trước, trực tiếp bị Lục Bất Trì hung hăng ấn vào trong lòng ngực.
Khuôn mặt nhỏ chôn trong lồng ngực hắn, xung quanh ngập tràn hơi thở của hắn, Yến Lạc có thể nghe thấy tiếng tim đập thịch thịch bên tai, chậm rãi hợp nhất với tiếng tim của cô.
Cô không nhìn thấy biểu tình của Lục Bất Trì, chỉ có thể cảm nhận được nhiệt độ chung quanh không ngừng tăng lên.
Lục Bất Trì giống như có chút kích động, qua một lúc lâu mới hơi cúi đầu xuống, tiến đến bên tai Yến Lạc, thanh âm nhẹ nhàng, mang theo mê hoặc vang lên, tràn đầy dụ dỗ, còn mang theo một tia khàn khàn, "Lạc Lạc.. Nói lại lần nữa? Nha? Chỉ một lần.."
Cảm xúc không xác định cùng mừng như điên rõ ràng đến mức Yến Lạc có thể cảm nhận được.
Khóe môi nhịn không được hơi hơi ngoéo một cái, tay nhỏ chậm rãi ôm lấy hắn, "Thích tiểu ca ca nhất, thích tiểu ca ca nhất, nói mấy lần đều có thể.. Cho nên.." Không cần lại toát ra loại này cảm xúc này được không?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-nu-xung-sung-nguoi-hac-hoa-nam-than/479044/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.