Nói đến chuyện hôn trộm lúc nửa đêm, mọi người trong tiểu đội đều có quyền lên tiếng.
"Không thể không nói, hôm trước nửa đêm tôi dậy đi tiểu, thấy Khang Duệ ghé vào mép giường Kỳ Ngôn không biết làm gì." Tiểu Thiên vẻ mặt thần bí: "Tôi nghĩ rằng hắn nói nhỏ với Kỳ Ngôn, xong lúc đi qua thì phát hiện, thằng nhãi Khang Duệ này đỏ mặt!"
"Cậu nói vậy ông đây cũng nghĩ đến, tôi thường xuyên thấy Khang Duệ ghé vào mép giường Kỳ Ngôn, nắm tay cũng không biết là làm gì." Khương Đại Thành ồn ào.
"Tôi cũng từng nhìn thấy." Long Thăng tán thành.
"Đừng nói bậy......" Dương Trách nói xong cũng thấy nghi, bởi vì hắn cũng từng nhìn thấy!
Tiểu Thiên không để ý tới Dương Trách, ghé sát vào Khương Đại Thành, nhỏ giọng nói: "Tối hôm qua, tôi lại thấy Khang Duệ ôm Kỳ Ngôn, hai người còn dán mặt lại gần nhau nữa nha!"
"...... Hơn nửa đêm cậu không ngủ mà đi chú ý chuyện này?" Khương Đại Thành tỏ vẻ ghét bỏ: "Cậu nói xem có phải trước kia cậu ở đội săn tin hay không?"
"Nói cái gì đâu không!" Tiểu Thiên trợn mắt nhìn hắn: "Hai người bọn họ thể hiện ân ái lại không cho tôi nói đôi câu?"
"Hazz, nỗi đau của cẩu độc thân." Long Thăng thở dài, hạ giọng nói.
"Cút cút cút, làm như anh không phải cẩu độc thân ý."
"Đã từng, lúc mạt thế chưa bùng nổ, thân là công tử của đại gia tộc, tôi có một người......"
Những người khác: "Dừng!!"
Long Thăng lại đem chuyện này nói nữa, quả thực phiền chết chết đi được!
"Tôi nói này......" âm thanh của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-thanh-nam-phu-be-cong-nam-chinh/1075941/quyen-8-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.