Edit: Bánh Bao/ Beta: Padu, RED, Bạch Lạc
Từ khi Lâm Nguyệt Cẩm chết, không còn ai đến kiếm chuyện với Tiếu Dao và Ánh Hàn nữa, cuộc sống hai người tương đối dễ chịu.
Mắt thấy kỳ thi Hội càng gần, cha Tiếu Dao lại bắt đầu làm canh đại bổ mỗi ngày, Nam Tầm uống sắp phun cả máu.
Ánh Hàn kiên quyết đứng bên phe Thái Thương, hai người mỗi ngày khuyên Nam Tầm ăn này ăn nọ, cứ như muốn dùng canh đại bổ biến Nam Tầm thành thần đồng.
Nam Tầm rảnh rỗi là chạy ngay đến phủ Dư lão tiên sinh, vừa né canh bổ của cha nàng, vừa hút cạn mực nước trong bụng lão sư, hận không thể móc hết tinh hoa cả đời bà ấy.
Dư phủ.
Nam Tầm giao mấy áng văn chương viết xong hai ngày trước cho Dư lão tiên sinh xem, kính cẩn chờ ý kiến.
Trong thư phòng im ắng, có một người nhẹ chân đi đến.
"Tổ mẫu, Tiếu tiểu thư, hai người bận lâu rồi, uống ngụm trà cho đỡ khát."
Người tới mặc trường sam xanh lá, tướng mạo tú lệ. Hắn cười đưa nước cho Nam Tầm.
Nam Tầm vội nói cảm ơn, sau đó tránh ánh mắt hắn.
Tổ mẫu của Dư lão tiên sinh trước kia từng nhậm chức quan văn tam phẩm, nghe nói còn từng dạy học cho hoàng tử hoàng nữ, chỉ là sau đó tuổi tác cao nên từ quan. Dư lão tiên sinh hồi trẻ cũng từng tham gia khoa cử, chẳng qua lúc đó không biết đắc tội ai mà bài thi bị đẩy xuống dưới, mấy lần không bước được vào hạng một trăm kì thi Hội. Chỉ có những ai hạng trên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-vai-ac-lai-hac-hoa/1589590/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.