Nước sông hắt lên một khuôn mặt thiếu nữ tuyệt đẹp, đẹp tựa thiên sơn tuyết liên*, khí chất sạch sẽ xuất thần, đôi mắt đẹp ẩn chứa sóng nước mùa thu uyển chuyển, trong suốt thấy đáy, không vướng một chút tạp chất nào, sống mũi thẳng đứng, đầu mũi trơn bóng, cơ hồ có thể trông thấy khuôn mặt đang chiếu ra những ánh nắng ấm áp, môi khép hờ tựa cánh hoa đào, lộ ra một khe hở, lờ mờ có thể trông thấy chiếc lưỡi màu phấn hồng.
Đây là một người con gái mỹ miều đến nỗi người ta luyến tiếc tới gần, chỉ sợ chẳng may tới gần sẽ khiến nàng bị nhiễm bụi trần khí tục.
Nam Tầm chớp chớp đôi mắt nhìn nữ tử trên mặt nước, người ẩn bên trong cũng chớp chớp đôi mắt nhìn lại nàng.
“Thôi được rồi được rồi, ngươi đừng than thân trách phận nữa, mau nghĩ cách hoàn thành nhiệm vụ của bản thân ngươi đi –“ Hư Không Thú đang nói một nửa liền im bặt.
“Tiếu Bát? Tiểu Bát?” Nam Tầm kêu lên vài tiếng cũng không nghe thấy đối phương trả lời.
Nam Tầm cảm thấy quái lạ mà nói thầm vài tiếng, nhìn xung quanh một vòng cũng chưa nhận ra có gì không ổn.
Phát hiện trên tóc và mặt vẫn còn dính máu tươi, Nam Tầm liền ngồi xổm xuống đất, đem mái tóc nhúng vào trong làn nước, nghiêng đầu, sau đó lấy tay làm lược, vừa gột rửa mái tóc vừa suy nghĩ tình cảnh hiện tại.
Nếu như mục tiêu của nàng là độ hoá Yêu Vương, vậy thì nhất định phải trở thành người bên cạnh Yêu Vương. Trước mắt lần hoà thân này chính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-vai-ac-lai-hac-hoa/1590320/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.