Thời điểm Quân Sinh tỉnh lại, bên cạnh đã không còn thân ảnh của cô.
Trong lòng Quân Sinh hoảng hốt, đột nhiên ngồi dậy liền chạy ra ngoài thấy cô gái nhỏ ngồi bên cạnh cửa sổ nhìn ra ngoài.
Trên người cô mặc áo ngủ bằng tơ lụa, tóc dài tự nhiên buông xõa, theo chiếc cổ duyên dáng chuyển động, lộ ra bên dưới lớp áo là vết tích ám muội.
Hắn tối hôm qua......
"Kha Kha......" Quân Sinh từ phía sau ôm lấy cô, đôi tay bất giác ôm chặt.
Cô gái quay lại nhìn hắn, trên mặt mang theo ý cười, bình tĩnh đến đáng sợ, môi đỏ hé mở, cô nói ra bốn chữ: "Chú nhỏ, để tôi đi thôi."
Sự kinh hoảng trong mắt Quân Sinh chợt lóe lên, tiếp theo trong nháy mắt, hắn phảng phất ý thức được cái gì đó, buột miệng thốt ra một câu: "Tôi không phải... là chú ruột của em."
Căn phòng an tĩnh lại.
Bích Linh rũ con ngươi xuống, lẩm bẩm nói: "Không phải chú ruột sao?"
"Kẻ lừa đảo......"
Bích Linh quay đầu lại cắn một cái trên bả vai của Quân Sinh: "Chú ngay từ đầu đã lừa gạt tôi!"
Quân Sinh dùng sức ôm chặt Bích Linh: "Thật xin lỗi......"
Bích Linh buông Quân Sinh ra, chậm rãi hỏi: " Chú nhỏ thích tôi sao?"
Quân Sinh sửng sốt.
Hắn cho rằng cô sẽ kháng cự, sẽ chạy trốn, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới cô sẽ nói ra những lời này.
Có thích hay không?
Đương nhiên là thích.
Từ lần đầu tiên nhìn thấy cô.
"Thích." Quân Sinh nhìn cô thấp giọng nói.
Khuôn mặt bình tĩnh của cô đột nhiên nở một nụ cười quen thuộc.
"Được, tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-vai-ac-nay-co-doc/1172207/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.