"Ong ong."
Thanh Kiếm bay ra, không lưu tình mà chém về phía hắn.
Người đàn ông tuấn mỹ nhếch lên ý cười tà tứ, môi mỏng hé mở, nói ra hai chữ:
"Cửu Tuyền."
Hắc kiếm ngưng hình giữa không trung, nghênh tiếp kiếm khí của Thanh Kiếm.
"Ong ong." Lại là mi, thủ hạ bại tướng!
Hắc kiếm: "..." Có thể đừng nói cái biệt danh này không?
Bích Linh cắn răng tiếp tục niệm Thanh Tâm Quyết.
Cho dù cô biết chỉ cần hắn tới, đêm nay cô tuyệt đối trốn không thoát...
Tiếng bước chân ở cửa, chậm rãi tới gần cô, nặng trịch như đập vào lòng cô, cho dù nhắm mắt lại, cô vẫn có thể cảm giác được hơi thở nguy hiểm cực kỳ dày đặc cùng sự tồn tại không thể bỏ qua của hắn...
"Hề Nhi, vì sao không nói cho tôi chứ?" Người đàn ông đi đến trước mặt Bích Linh, đột nhiên duỗi tay bóp chặt cằm cô.
Trong nháy mắt tay hắn chạm vào da thịt cô, Bích Linh ngừng lại.
Thanh Tâm Quyết, không thể bị đánh gãy giữa chừng...
Bích Linh mở mắt ra, lạnh lùng nhìn người đàn ông.
Khuôn mặt quen thuộc ba năm qua, giờ phút này lại là một mảnh xa lạ, trong giây lát, mặt hắn chậm rãi chuyển thành bề ngoài của một người khác.
Liên Vô Trần...
Hắn vẫn tới.
Cố tình lại vào cái buổi tối này...
Khóe miệng người đàn ông tuấn mỹ như thường lệ mang theo ý cười ác liệt, nhìn đến khinh bỉ cùng ghét bỏ không chút che giấu dưới đáy mắt cô, đôi mắt hắn cháy lên lửa giận hiếm thấy.
"Lăng Hề, em ghê tởm tôi đến vậy sao!" Ngón tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-vai-ac-nay-co-doc/283350/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.