"Gào ――" Kinh người rống lên một tiếng xong, nam chính ngã xuống.
Bích Linh thở hổn hển.
Cô nói rồi, cô chính là vô địch mà.
Thiên Đạo gì đó đều lăn sang một bên đi.
"Khà khà, ta sẽ khiến ngươi phải trả giá đắt." Gương mặt Quỷ Vương vặn vẹo một trận, vật thể màu đen bị hắn âm thầm ném về phía Sở Diệp.
Ánh mắt Bích Linh dừng lại, chặn lại người còn đang dây dưa với quỷ ở phía sau, Thanh Kiếm trên tay vung lên, kiếm khí tỏa ra bốn phía, đánh rơi phần lớn vật thể màu đen.
Nhưng vẫn có một phần nhỏ rơi xuống trên người Bích Linh...
"Khà khà khà..." Quỷ Vương nhếch lên thành một nụ cười giả tạo, thân ảnh chậm rãi biến mất tại chỗ.
Đồng thời biến mất, còn có một đống quỷ.
"Sư phụ, ngài không sao chứ!" Sở Diệp khẩn trương chạy lên xem Bích Linh.
Bích Linh bị cậu chạm vào mà có chút tâm phiền ý loạn: "Sư phụ còn có thể bị gì sao, mau về nhà tắm rửa ngủ đi."
"Được." Sở Diệp thấy sắc mặt cô bình thường, lúc này mới trở lại trên ghế lái.
Bích Linh bình thản ngồi trở lại ghế phụ.
"Con quỷ kia là ai?" Sở Diệp nhíu mày.
Hắn ta hình như quen biết cô ấy...
Bích Linh hơi nhắm mắt: "Quỷ Vương Hàn Lâm, ba năm trước đây kết xuống tử thù."
"Ba năm trước..." Sở Diệp lẩm bẩm, ký ức lại về tới ngày ấy...
"Ừ, chính là cái ngày tôi cứu cậu, tôi cướp cô gái của hắn, làm hỏng chuyện tốt của hắn." Bích Linh không sao cả mà nói, duỗi tay lau một chút mồ hôi tinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-vai-ac-nay-co-doc/283351/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.