Ba năm sau.
Trong đêm đen.
Ngoại ô nào đó, bên trong quỷ trạch đột nhiên truyền đến một tiếng nổ đùng đùng thật lớn.
Hai bóng dáng chật vật chạy ra trước khi biệt thự sụp đổ.
"Khụ khụ khụ, tiểu đồ nhi cậu cần gì phải dùng đến bùa phá hủy, chúng ta thiếu chút nữa liền bị phá nát ở chỗ này có biết hay không!" Cô gái diễm lệ trên đầu đầy bụi bẩn, lúc này mặt đầy vẻ tức giận, mắt trừng người đàn ông có thân hình thon dài bên cạnh.
Người đàn ông vô tội cười: "Sư phụ, thật sự con quỷ kia quá xấu, tôi bị trượt tay..."
"Hả, cậu còn nói lý!" Bích Linh phủi phủi tay áo, nhưng hiện tại là mùa hè, cô mặc một chiếc váy không tay.
"Ha hả..." Sở Diệp cười nhẹ.
"Cười cười cười, cười cái rắm! Trở về không cho cậu ăn cá!" Bích Linh tức giận đến mức muốn lấy kiếm chém người, nhưng cố tình nhìn người đối diện nọ là do mình chăm lo ba năm, thật vất vả mới nuôi lớn đứa trẻ này...
Thật là.
Bích Linh chịu đựng xúc động muốn phát điên xoay người rời đi.
Sở Diệp cười nhẹ một tiếng, bước chân dài ba bước đã đuổi theo cô: "Sư phụ nói thật?"
Bích Linh nhìn cậu một cái: "Sư phụ luôn luôn miệng vàng lời ngọc."
Gần đây cô thật sự phát hiện, người này càng dài càng nhanh, thân hình hoàn toàn cao hơn cô một cái đầu.
Không chỉ thân hình cao lớn, còn có lá gan cậu cũng lớn.
Nhìn một cái cậu hiện tại đã dám tìm lấy cớ tranh luận!
Không phải thân đồ đệ, không yêu...
Bích Linh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-vai-ac-nay-co-doc/283352/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.