Bích Linh bày xong trận, trở lại phòng lại phát hiện bức tranh, gỗ, người, toàn bộ đều không thấy.
Không xong rồi.
Bích Linh móc ra bích tiêu: "Truy tìm vị trí của cái còi."
Bích tiêu chợt lóe lên, nhè nhẹ hiện ra dây nhỏ quấn quanh trong không trung chỉ về một chỗ.
Bích Linh nhìn theo sợi tơ, đầu bên kia của sợi tơ dẫn về cái còi nằm trên mặt đất.
Bích Linh nhặt cái còi lên, ánh mắt hơi ngưng trọng.
Xem ra là bị quỷ bắt đi rồi.
Còn mẩu xương nào lưu lại cho cô không vậy?
****!
Bích Linh một chân đá ghế dựa, móc ra Thanh Kiếm: "Truy tìm khí tức của cậu ta."
Thanh Kiếm quang mang rực sáng, vèo một cái bay về phía một phương hướng.
Bích Linh bước nhanh đuổi theo.
***
Dưới tầng hầm âm u ẩm ướt.
Thiếu niên gục đầu xuống, trên cổ tay cổ chân đều bị gắn xiềng xích.
Người phụ nữ đứng ở bên cạnh cậu cười điên cuồng: "Ha ha ha, sợ hãi sao? Đợi lát nữa, tao sẽ rút gân lột xương mày ra, thịt trên người của mày, tao sẽ từng mảnh từng mảnh cắt bỏ..."
Thiếu niên nhìn mặt đất ẩm ước, sức lực trên người đều bị hao hết, cậu chỉ có thể nhẹ lẩm bẩm: "Sẽ không, ngài ấy sẽ đến cứu tôi..."
"A, mày nói là người phụ nữ kia sao? Ả đã sớm bị tao giết..." Người phụ nữ cầm một con dao lóe lên hàn quang tới gần thiếu niên, trên mặt ung dung hoa quý nở rộ ra nụ cười quỷ dị, cực kỳ dữ tợn.
"A, mày còn có thể giết cô ấy sao..." Thiếu niên đột nhiên gợi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-vai-ac-nay-co-doc/283363/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.