Lời của cô ấy , khiến chỗ nào đó trong lòng tôi như bị gai đâm.
Tôi nói tiếp: “Bọn mình ở trên thuyền, còn gặp được em gái của Ô Ngộ. Em ấy vốn chết vào một tháng sau, nhưng trên thuyền, em ấy vẫn còn sống.”
Tráng Ngư nói: “Em gái?”
Tôi bèn nhớ Tráng Ngư vẫn chưa biết về vụ án đó, tôi mới kể lại vụ án đó cho ấy nghe, từ khi Ô Ngộ còn là học bá cao cấp đến khi bọn họ lên thuyền rồi mất trí nhớ, sau đó em gái bị giết, mẹ qua đời, anh ấy vứt bỏ việc học và công việc, tìm kiếm hung thủ khắp nơi, trở thành một người thợ sửa ô tô giỏi…bọn họ trở lại trên thuyền rồi quay về hiện tại.
Cuối cùng, tôi nói rõ mốc thời gian cho Tráng Ngư biết, thế mà cô ấy lại bộc lộ bản tính bỉ ổi của minh, tôi nói với cô ấy nhiều chuyện phức tạp, quỷ dị như vậy, phản ứng đầu tiên của cô ấy là nâng mi mắt lên nói với tôi: “Đại Châu, giọng điệu cậu khi nhắc đến Ô Ngộ hơi khó chịu lại hơi phóng túng đấy nhé.”
Oh shit, ấm mình nhấc không lên mà nói ấm khác (1)
(1) là một thành ngữ nhắc nhở khi hai người nói chuyện không nên nhắc đến những vấn đề thiếu sót, riêng tư của người khác
Tôi nào chịu yếu thế, tôi cười cười nói: “Đừng nói mình, cậu với Thẩm Thời Nhạn thì sao? Mình thấy anh ta đối xử với cậu hơi bất thường đó?”
Tôi vốn tưởng nhìn thấy vẻ mặt xấu hổ của cô ấy, nào ngờ cô ấy sửng sốt hỏi lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/may-den-gap-trang-sang/1434511/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.