“Vậy thì tốt, vị tiểu thư này, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.” Sau khi người đàn ông bên đầu điện thoại kia lấy được đáp án mình muốn, rất hài lòng nói xong sau liền cúp điện thoại, hắn không lo lắng lát nữa Y Na không biết số tài khoản của mình là gì, bởi vì chỉ cần biết số điện thoại này, kế tiếp nên làm như thế nào cô sẽ rõ.
“Diêm, em sẽ khiến anh cầu xin em trở về, em tuyệt đối không cho phép anh rời khỏi em, bất luận kẻ nào cũng không thể cự tuyệt mỹ mạo của em, bất luận kẻ nào cũng không thể.” Hiện tại cả người Y Na đều đi vào lửa ma rồi, vô cùng tự tin hình dáng của mình, Y Na không chấp nhận có người sẽ cự tuyệt mình, đổ hết tất cả lỗi lên đầu hai đứa trẻ vô tội.
“Cậu đi gọi Linh và Hạo tới, có nhiệm vụ mới muốn giao cho bọn họ làm.” Người đàn ông trung niên vừa cúp điện thoại của Y Na, quay sang nói với lính mới đứng cạnh mình, nhìn hai tấm hình vừa in ra từ máy fax, cầm trong tay, vừa nhìn vừa suy nghĩ.
“Dạ, nhưng bây giờ Hạo đang bế quan, có thật phải gọi anh ta ra không?” Lính mới không hiểu hỏi, vừa nghĩ tới Hạo bình thường rất lạnh lùng, không hiểu lần này là nhiệm vụ gì, tại sao phải gọi Hạo đang bế quan ra ngoài.
“Không sao, cậu cứ nói đây là nhiệm vụ cậu ta sẽ thấy hứng thú là được.” Người đàn ông trung niên cũng không sợ chọc Hạo tức giận, nhìn gương mặt tinh xảo của cô gái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-cua-dua-tre-dung-chay/94176/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.