Hà Y cài cửa lại hỏi: “Bọn họ tìm chàng có việc gì thế?”.
Mộ Dung Vô Phong hừ lạnh một tiếng, nói: “Không có gì, chẳng qua bọn họ có một vấn đề muốn hỏi ta mà thôi”, một lúc sau chàng thoáng nghĩ ngợi rồi nói tiếp: “Hà Y, đem giấy bút qua đây, ta muốn viết mấy chữ”.
Hà Y đem bút mực tới bên cạnh, dìu chàng dậy, chàng vừa thở hổn hển viết lên giấy mấy hàng chữ xiêu xiêu vẹo vẹo, một tờ không hết, lại viết thêm một tờ, viết xong, quăng bút qua một bên, nói: “Nàng đem hai tờ giấy này giao… giao cho tay họ Sơn, nói… nói ngày mai chúng ta… ngày mai chúng ta đi khỏi đây”.
Hà Y khẽ hỏi: “Chàng vẫn chưa khỏe lại, bên ngoài gió to tuyết lớn, không ở đây, chúng ta… chúng ta biết ở đâu?”.
Mộ Dung Vô Phong nói: “Dưới núi không xa chỗ nào cũng có thành trấn, tùy tiện tìm một chỗ ở là được”.
Hà Y chỉ cho rằng chàng với hai người Lục, Sơn không hợp nhau, nhưng không biết thực ra Mộ Dung Vô Phong lo cho nàng hàng ngày mạo hiểm săn báo, chỉ cần không cẩn thận một chút là sẽ chôn thây dưới núi tuyết. Thấy chàng quyết tâm như thế, Hà Y chỉ đành nói: “Vâng”.
Lúc nàng quay lại, Mộ Dung Vô Phong đã chìm vào giấc ngủ, tới đêm không biết tại sao lại lên cơn sốt. Sốt cao liên tiếp ba ngày, nằm trên giường luôn miệng mê sảng, dọa cho Hà Y sợ tới mất hồn vía, túc trực bên cạnh không dám rời chàng lấy nửa bước, đến áo cũng không thay, một mực chăm sóc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-hiep-ky/1957061/quyen-2-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.