"Cô có bản lãnh gì để ba tôi không tiếc dùng toàn bộ tài sản để trói buộc nửa đời sau của cô? Lẽ nào vì công phu trên giường của cô rất cao sao? Tôi thực muốn thử xem..." Cái tay vốn thay Giang Nhược Trần cầm ly sữa từ từ men theo cánh tay đi lên, nhẹ nhàng nhấc chiếc cằm thon nhỏ kia. Dịch Diệp Khanh từ từ sát vào môi cô ấy: "Nếu như cô phục vụ tôi thoải mái, tôi cũng rộng lòng đưa cho cô 10% cổ phần công ty, không phải cô muốn cái này sao?"
Một lần nữa hơi thở lại gần hơn, Giang Nhược Trần từ trong luống cuống ngắn ngủi đã tỉnh hồn lại, con ngươi vốn tràn đầy sương mù từ từ sáng tỏ, đẩy người giam giữ mình ra, tức giận trừng mắt: "Đồ điên!" Sau đó liền xoay người lảo đảo một đường tránh xa con người bất kham này.
Mà đầu sỏ gây tội thấy dáng dấp người kia hoảng hốt đến nổi không đi được một đường thẳng, bất giác bên khóe miệng lộ ra tia vui vẻ. Người phụ nữ này cuối cùng đã bị lật ngã trong tay cô, cảm giác chiến thắng từ lâu không thấy nay tự nhiên thăng hoa, nhưng khoái trá chưa được bao lâu bỗng chốc hóa thành mờ mịt...
Nói Dịch Hàn Khiêm dùng toàn bộ gia sản để trói chặt Giang Nhược Trần một chút cũng không quá, sự thật đúng là như thế. Điều kiện duy nhất để Giang Nhược Trần nhận được di sản chính là từ đây về sau cô không được tái hôn với người khác. Một khi tái hôn, tất cả quyền thừa kế sẽ bị tước đoạt hết, Dịch Diệp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-ke-linh-nhan-thinh-the/1837358/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.