Rốt cuộc thì Tần Thư cũng không phải là đối thủ của Hàn Phái, anh thẳng thắn nói ra lời nói âu yếm như vậy làm cô không biết phải tiếp lời thế nào, ánh mắt sâu xa của anh càng khiến cô không thể chống đỡ được.
Một lúc sau, cô hỏi: “Dỗ thế nào?” Cũng không dám đối mặt với anh.
Hàn Phái: “Hỏi gì đáp nấy.”
Lúc này Tần Thư mới nhìn anh, đùa giỡn nói: “Chỉ vậy thôi á?”
Đối với Hàn Phái mà nói, đây thật sự là nhượng bộ lớn nhất trong nhiều năm trở lại đây, bất kể là trên phương diện tình cảm hay kinh doanh, từ trước đến giờ chưa bao giờ có.
Cho dù cô hỏi gì anh đều sẽ trả lời, như thế còn chưa đủ hay sao?
Hàn Phái cười: “Vậy em nói đi, anh sẽ làm theo.”
Tần Thư đưa ly rượu vang đỏ lên miệng, lúc này ly rượu trở thành thứ để che đậy duy nhất, cô sắp xếp lại những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, “Vừa này nói đùa thôi, em thật sự không cáu kỉnh.”
Hàn Phái không miễn cưỡng nữa: “Lần này anh thiếu em, về sau muốn hỏi anh lúc nào cũng được.”
Tần Thư nhìn anh chằm chằm mấy giây, “Để làm gì?”
Hàn Phái: “Anh nói muốn dỗ em, hiện tại em lại không cần, vậy thiếu nợ trước vậy.”
Tần Thư xoa ấn đường: “Không biết có phải là em uống nhiều quá rồi không?”
“Ừ?” Hàn Phái không hiểu.
Tần Thư: “Uống có chút rượu vang mà cảm thấy như xuất hiện ảo giác rồi.” Phương Mộ Hòa đã nói không chỉ một lần, anh ta nói Hàn Phái không hợp tình người, cũng không có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-muoi/2616353/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.