Vô Ưu bước nhẹ nhàng đi vào tập đoàn ‘Trụ’. Nhưng khi đi tới phòng làm việc của tổng giám đốc, cô lại sợ không dám bước tiếp. Cô không biết phải đối mặt với Phương Đông Dạ như thế nào, mặc dù chuyện ở trên giường anh không nhớ gì cả, nhưng còn chuyện về nụ hôn kia anh nhớ rất rõ nha! Nghĩ thế, Vô Ưu thật sự không có đủ dũng khí để đẩy cửa ra.
Quên đi, duỗi đầu một đao, rụt đầu cũng một đao.
Vô Ưu cắn nhẹ môi, đưa tay đẩy cánh cửa ra, trong lòng cầu nguyện Phương Đông Dạ đừng đi làm. Chỉ có như vậy, cô mới có thể tránh được cái cảm giác xấu hổ này. Đáng tiếc, vận của cô không tốt như vậy. Cánh cửa vừa đẩy ra, đã nhìn thấy luôn khuôn mặt tuấn tú của Phương Đông Dạ.
Phương Đông Dạ ngẩng đầu, nhìn ra cửa, mỉm cười với Vô Ưu. Nhìn dáng vẻ như đang cố ý chờ cô.
"Ha ha, chào tổng giám đốc."
Vô Ưu sau khi chào hỏi xong, liền muốn quay trở về chỗ ngồi của mình, nhưng lại không ngờ, không nhìn thấy chiếc bàn của mình đâu. Cô buồn bực quay đầu nhìn về phía Phương Đông Dạ, trên mặt thể hiện rõ sự khó hiểu, cùng hốt hoảng.
Phương Đông Dạ cười nói:
"Đừng hiểu lầm. Tôi chỉ có cảm giác, sau khi chúng ta trải qua chuyện kia, em có vẻ ngại ngùng, cho nên để tránh việc em nhìn thấy tôi sẽ không được tự nhiên, làm ảnh hưởng đến công việc, tôi đã căn dặn mọi người chuyển cái bàn của em ra ngoài, đặt trong phòng thư ký!"
"Tổng giám đốc! Cái này..."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-ngoc-nghech-con-thien-tai/29983/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.