Thật ra Công chúa vương triều này có không ít, một vương triều luôn phải có ít nhất hơn mười vị thậm chí hai ba mươi vị Công chúa, hai chữ Công chúa này, dân chúng bính thường nghe, tưởng kim chi ngọc diệp, chuyện nào cũng giỏi, nhưng đã đến hoàng gia, Công chúa thật sự không có gì hiếm lạ.
Đừng nói như ngoại tổ mẫu nàng, nữ nhi Công chúa một ngày kia lại bị đày đến biên cảnh, ngay cả chính bản thân công chúa, vận mệnh không như ý không được sủng, gả đi cho người dù xảy ra chuyện gì, gặp nạn cũng không có cửa cầu cứu.
Đương nhiên cũng có vận mệnh tốt, được phụ hoàng hoặc hoàng huynh sủng ái, có thể chọn lang quân như ý, thậm chí còn có thể có được đất phong.
Bên trong vận mệnh tốt, An Trữ công chúa chính là một vị như vậy, dựa vào bối phận, An Trữ công chúa bây giờ là Hoàng cô của Hoàng thượng, ngang hàng với Thái hậu và ngoại tổ mẫu mình.
Ngoại tổ mẫu đã từng nhắc tới, năm đó người và vị An Trữ Công chúa này có quan hệ không tệ, nói An Trữ công chúa là một Công chúa đại đức.
Vì vậy, Cố Cẩm Nguyên càng mong chờ đến lần tết hoa màu này, nàng muốn nhìn một chút vị tỷ muội tốt ngày xưa của ngoại tổ maaix.
Lần tết hoa màu này là ở trong vườn ngoại ô, Cố Cẩm Nguyên và Cố Lan Phức sau khi đến nơi, sẽ đi đại sảnh bái kiến An Trữ Công chúa trước, An Trữ Công chúa là một lão nhân gia mặt tròn tròn, cười rộ lên con mắt híp lại,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/menh-hoang-hau/206495/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.