Lực ghi nhớ của ta đúng là món quà của thần Ánh Sáng, mặc dù mới nhìn qua một lần bản đồ của Nguyệt Lan quốc, nhưng tất cả địa danh, ta đã gần như nhớ được rồi, nếu như nữ vương Nguyệt Lan quốc biết điều này, có lẽ đánh chết cũng không dám đem tấm bản đồ chi tiết đó bày ra trước mặt ta.
Sau khi đi hết nửa ngày, ta chính xác không sai lệch đi tới một tiểu trấn tên là Sâm Diệp, thành trấn này quả nhiên đặc thù, bốn phía đều là rừng rậm, chỉ có một khoảng chỗ này là thảo nguyên, có một nhánh sông chảy qua, nếu không phải như thế, chỗ này căn bản không thể phát triển thành trấn.
Chẳng qua, cho dù vậy, nơi thâm sâu trong rừng rậm như thế này cũng căn bản không thích hợp cho quá nhiều người cư trú, muốn vận chuyển đồ vật từ bên ngoài vào cũng rất không dễ dàng.
Sở dĩ lại có thành trấn, ta đoán có lẽ là vì khi rất nhiều đội ngũ mạo hiểm đi tới chỗ này, nên cũng cần cung cấp, thương nhân chỉ cần đủ ích lợi, đừng nói là rừng rậm, ngay cả hang rồng cũng dám xông vào đi!
Cứ đi tới phía trước là khu ma thú quần tụ, ma thú mặc dù nguy hiểm, nhưng lại mang giá trị kinh tế rất lớn, từ da, thịt, máu đến sừng vân vân, cũng đều có công dụng riêng, và cũng là nguồn kinh tế chủ yếu của những đội ngũ mạo hiểm.
Ta cẩn thận bao lại dấu hiệu mặt trời trên tay, sau đó tiến vào Sâm Diệp trấn, quy mô trấn không lớn, nhưng kiến trúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/menh-ky-si/488/quyen-3-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.