Cố Lễ cả đêm không về.
Hai ngày nay hắn hình như rất bận, nhưng cho dù có bận đến mấy cũng chưa từng có chuyện hắn vắng mặt qua đêm như vậy.
Ta nghe được từ chỗ các cung nữ trong cung, bạo quân không phải là con ruột của Thái hậu, quan hệ mẹ con hai người rất gượng gạo. Thái hậu có ý muốn để cháu gái ruột của mình - bạch nguyệt quang làm Hoàng hậu, nhưng Cố Lễ lại không đồng ý.
Mà sự tồn tại của ta, trong mắt Thái hậu, có lẽ chính là một chướng ngại vật trên con đường trở thành Hoàng hậu của bạch nguyệt quang.
Ta nghe đến đây, lập tức trợn trắng mắt.
Ta thật sự phục bà già Thái hậu này rồi!
Nếu bạo quân thực sự muốn cưới bạch nguyệt quang, thì ta - một con mèo vô tội có thể ngăn cản được sao?
Nếu Cố Lễ nhất quyết không tha thứ cho bạch nguyệt quang, thì trừ khử ta rồi hắn sẽ tha thứ cho nàng ta? Có thể cưới nàng ta?
Ta tức giận đến mức đầu bốc khói, hận không thể xông thẳng đến chỗ Thái hậu tặng cho bà ta một trận mèo quyền.
Chỉ tiếc là ta không sử dụng pháp thuật thì e rằng sẽ không đánh lại bà ta, mà sử dụng pháp thuật làm người bị thương... lỡ như dính phải nhân quả, mang theo sát khí, thì sau này tu luyện sẽ càng thêm nguy hiểm. Muốn sống sót, chỉ có thể đi bước nào tính bước đó.
… Vậy chẳng phải là sẽ bị lão đạo sĩ cầm kiếm gỗ đào truy đuổi sao!
Ta nóng ruột đi qua đi lại trong tẩm cung.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/meo-con-cua-bao-quan-nai-du-ban-phu/381959/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.