Thời tiết càng ngày càng nóng, đã sắp đến nghỉ hè.
Đối với sinh viên thì đây là một chuyện cực kỳ vui vẻ bởi vì hai tháng nghỉ hè rất dài.
Cô gái mua một túi lớn thức ăn cho mèo.
“Mười cân...”
Cô vỗ vỗ chiếc túi lớn để bên cạnh, nhìn quý ông Mèo ngồi trên cửa sổ phòng nói.
“Chỗ này chắc là đủ cho em ăn đến hết kỳ nghỉ hè, chị sẽ mở hé cửa sổ, đến lúc đấy em chui qua khe cửa vào trong, chỗ vòi nước chị cũng mở nhỏ giọt, ở dưới có một chén nhỏ hứng nước, em không được uống nước bẩn ở ngoài, còn nữa…”
Cô gãi gãi đầu, vươn tay thử thăm dò quý ông Mèo ngồi trên cửa sổ.
“Meo meo ~ chị sờ người em một cái được không?”
Đương nhiên không được!
Trong nháy mắt tim nó đập rộn ràng, quý ông Mèo xù lông, vung chân hất rơi bàn tay đang lơ lửng trên đầu.
Cuối cùng, Đàm Văn Văn kéo va li, chậm rãi bước từng bước rời khỏi ký túc xá, phối hợp với cảnh trời chiều ngả về Tây, mơ hồ hiện lên vẻ tịch liêu.
Tịch liêu?
Quý ông Mèo hừ một tiếng, phe phẩy đuôi nhảy từ trên cửa sổ xuống.
Ngày đầu tiên.
Quý ông Mèo tỉnh dậy, đi đến cửa phòng ngủ theo bản năng.
Đây chỉ là thói quen, thói quen mà thôi!!!
Người mèo đen xù lông, nó chạy như bay khỏi nơi này.
Ngày thứ hai.
Quý ông Mèo nhảy lên cửa sổ, nhìn túi đồ ăn cho mèo to bự để bên trong đến thất thần.
Ngày thứ ba.
Nó nhảy vào trong phòng, ngồi xổm trước cái ổ lót sẵn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/meo-toi-la-meo/2665201/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.