Cuối cùng quý ông Mèo cũng bước vào phòng cô gái. Nói đúng ra là tạm thời thôi, quý ông Mèo chỉ ăn gì đó trong phòng cô, có khi là buổi sáng, thỉnh thoảng là giữa trưa hoặc đôi lúc là ban đêm.
“Bây giờ chị đã hiểu được cảm giác con trai theo đuổi con gái là thế nào.”
Đàm Văn Văn vuốt ve quý ông Mèo đang nằm trên đầu gối mình.
“Ngay cả vuốt ve lông của em cũng phải xem tâm trạng của em, đúng là một ‘cô gái’ khó chiều.”
Cô duỗi ngón tay gõ vào chóp mũi quý ông Mèo.
“Meo?” Nó giống con gái chỗ nào?
Quý ông Mèo phe phẩy đuôi, hắt xì một cái.
“Vậy… bây giờ em cho phép chị sờ đầu rồi hả?”
Quý ông Mèo liếc nhìn cô gái, lỗ tai khẽ rung rung, nó ngẩng đầu cọ vào lòng bàn tay cô một cái sau đó nằm xuống chỗ cũ không động đậy, chỉ có cái đuôi là giương lên, quét tới quét lui.
“Phốc….em đúng là…” Đàm Văn Văn vươn tay, định gãi cằm nó lại bị nó tránh nhanh như gió.
“Meo!” Không được gãi cằm ta như gãi mèo nhà!
“Vẫn chưa được sao…” Cô nhìn lòng bàn tay mình, vẻ mặt mất mát.
Quý ông Mèo sắp vỡ trận.
“Meo…” Cô ấy biết nó sẽ dính chiêu này.
Nó quay đầu sang chỗ khác, nhắm mắt lại, nâng cằm lên sẵn sàng để cô gãi một lần.
“A?”
Cảm giác gãi ngứa trong tưởng tượng không hề kéo đến, trái lại tiếng cảm thán nghi vấn của cô thu hút sự chú ý của quý ông Mèo.
Nó mở mắt ra.
“Meo?” Sao thế?
Cô gái kia rút điện thoại ra, nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/meo-toi-la-meo/2665202/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.