Edit: Tiệm Bánh Sò
Sau khi biết bí mật này, Văn Tâm cứ rối rắm không thôi.
Tuy tự đáy lòng cô rất muốn giúp Kỳ Trưng, nhưng chuyện này không phải đơn giản, là kết hôn đó.
Năm nay cô chỉ mới hai mươi mốt tuổi, không muốn kết hôn sớm như vậy đâu.
Ấy từ từ...!chuyện Kỳ Trưng kết hôn thì có liên quan gì đến mình, sao lúc nhắn đến chuyện kết hôn cô lại tự động nghĩ đến mình chứ.
Hay là trong tiềm thức mình cô đã tự nhận mình là đối tượng của Kỳ Trưng rồi? Tự dưng, mặt Văn Tâm hơi đỏ lên.
Bé Trà sữa chạy lại, nhìn bộ dạng ngại ngùng của cô, nó vòng quanh chân cô kêu meo meo.
Văn Tâm lập tức ôm nó lên, hỏi: "Có đói bụng không, muốn ăn đồ ăn vặt không nào?"
Vừa nghe thấy đồ ăn vặt, đám mèo hứng thú bừng bừng, cả đám nhao nhao chạy ra từ bốn phương tám hướng.
Riêng Ragdoll lại chạy luôn đến trước tủ nhón chân mong chờ.
Văn Tâm vuốt lông từng con một rồi lấy cá khô trong tủ ra, mỗi con hai phần, không hơn không kém.
Toàn bộ đám mèo, bao gồm cả mèo quýt đều vui vẻ ngậm cá khô đi, chỉ có mỗi Nhóc con từ đầu đến cuối vẫn ngồi trên viền kính ban công, cao ngạo xoay lưng về phía Văn Tâm và đám mèo, cứ như đang thưởng ngoạn cảnh đêm.
Cảnh tượng này Văn Tâm đã từng rất quen.
Lúc ấy cô vừa mới đón Nhóc con từ bệnh viện thú cưng về nhà, mèo đen cực kỳ không tin tưởng cô.
Sau này vì Văn Tâm mặt dày lấy lòng, cùng vì ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/meo-toi-nuoi-deu-la-dai-lao/2458615/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.