"Mày còn chưa có kế thừa tòa lâu đài này! Mày không có quyền làm như vậy!"
Cha của Kewell phẫn nộ hô to, sau đó đã bị kỵ sĩ canh giữ lâu đài "lễ phép" mà đưa ra cửa lớn.
Cát Lâm đứng ở cửa sổ tòa tháp đông xem náo nhiệt, đối với cái tên đem 10.000 đồng vàng vứt cho Eloca, yêu cầu Chiến Thần rời đi con mình này, Cát Lâm cảm thấy ông ta đặc biệt có dũng khí.
Tế ti điện Hải thần đã rời khỏi, lão Kewell không có chỗ dựa, chỉ có thể không ngừng mà đau mắng con trai.
Tổng quản lâu đài vẻ mặt khó xử.
Lúc này Cát Lâm nhìn thấy Kewell để trần thân trên, một quyền nện vào trụ đèn bên cạnh cha mình, trong phút chốc băng sương màu trắng đã bao phủ trụ đèn và nền nhà.
Mọi người bất ngờ không kịp đề phòng, thi nhau bám lấy đồ vật bên người, lão Kewell dưới chân vừa trợt, trực tiếp ngã cái rầm.
"Hừ." Cát Lâm nghĩ bụng, Băng Sương kỵ sĩ thật sự là chức nghiệp khó có thể đối phó.
Cái khác không nói, sàn nhà nháy mắt biến thành khu trượt băng, quả thực khó lòng phòng bị.
"Cậu ta rất có thiên phú."
Eloca cũng đi đến bên cửa sổ, ngưng mắt nhìn đám người phía dưới.
Trên lông mày Kewell treo một tầng sương trắng nhàn nhạt, đầu ngón tay có rõ ràng có thể thấy khí đông lạnh, xa xa nhìn vào tựa như một bức tượng khắc băng, loại hình tượng này hiển nhiên cho cha anh ta lực đả kích rất lớn, thế mà không dám nói gì nữa, đứng lên vội vàng rời đi.
"Cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/meo-zilla/1662926/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.