Nghệ Phong và Tử Âm liền chạy tới, nhìn đám thị nữ vừa bị đuổi ra hỏi:
- Đã xảy ra chuyện gì?
Một thị nữ run rẩy bước ra, quay sang nói với Tử Âm:
- Mấy vị khách nhân trút giận lên bọn tỷ muội chúng ta, nói chúng ta khó coi, đuổi chúng ta ra ngoài.
Nghệ Phong nhìn đám nữ nhân trang điểm vô cùng xinh đẹp này, khóe miệng cười nhạt không ngớt:
- Những nữ tử này có ai mà không diễm lệ vô song, đối phương hiển nhiên là muốn tìm cớ gây sự rồi.
- Ừ, không có việc gì! Các ngươi lui xuống hết đi!
Tử Âm nói với mấy nữ nhân kia.
Nghệ Phong nhìn theo bóng lưng đám nữ tử thướt tha rời đi, quay sang nói với Tử Âm:
- Tử Âm tỷ, Kim Lâu không chỉ có những nữ nhân xinh đẹp chứ?
- Ừ, có một vài quý tộc có thú vui quái ác, cho nên…
Tử Âm đáp.
- Vậy là tốt rồi. Tử Âm tỷ đưa các nàng vào trong phòng riêng của bọn Hung Lang đi. Bọn họ không phải ghét bỏ đám nữ tử xấu xí hồi nãy sao? Ta đây liền cho hắn nữ tử hấp dẫn hơn nữa.
Nghệ Phong cười cười đầy gian trá nói.
Tử Âm nhìn nụ cười xấu xa của Nghệ Phong, trừng mắt liếc hắn đồng thời truyền lệnh của mình xuống dưới.
Rất nhanh, mấy nữ tử đã xuất hiện trước mặt Nghệ Phong. Nghệ Phong vừa thấy bọn họ, thiếu chút nữa đã trực tiếp thổ huyết. Hắn cảm giác hai chân mình có chút run rẩy.
Một nữ nhân trong đó có đôi chân so với cột nhà còn lớn hơn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mi-anh/185235/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.