Nghệ Phong nhìn Thiên Thiên Kết này, trong đầu không ngừng suy tính làm thế nào có thể tháo gỡ. Thế nhưng càng suy tính, Nghệ Phong cảm giác đầu chính mình càng đau nhức. Cổ mồ hôi phun trào, hiển nhiên mệt mỏi tới cực điểm.
Thế nhưng, cho dù Nghệ Phong sử dụng trí nhớ, nhưng vẫn không nghĩ ra cách. Vấn đề này giống như không thể giải.
Nghệ Phong không sợ các vấn đề số học, trí lực các loại của đối phương. Thế nhưng đối với vấn đề này, cho dù Nghệ Phong tự tin vào chính mình, cũng cảm giác khủng hoảng cực đại.
Bĩnh tĩnh nhìn Thiên Thiên Kết trước mặt, ánh mắt Nghệ Phong liên tục quét qua. Thời gian dài, Nghệ Phong vẫn không thể tìm được cách nào tháo gỡ.
Mạnh mẽ chấn tĩnh tinh thần chính mình, Nghệ Phong ngồi vào chỗ cũ, tâm thật tập trung vào Thiên Thiên Kết.
Mọi người thấy Nghệ Phong yên lặng tại chỗ, ánh mắt toàn bộ chuyển dời đến Thiên Thiên Kết. Lập tức đều liếc mắt nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương đều toát lên vẻ ngưng đọng. Dây thừng này, căn bản không điểm tháo gỡ. Thiên Thiên Kết, Thiên Thiên Kết quả nhiên danh bất hư truyền.
Ngũ Tuyệt lão nhân thấy Nghệ Phong lẳng lặng ngồi chỗ kia, hắn cũng không vội vàng. Thiên Thiên Kết này không biết làm khó bao nhiêu người, các nhân tài thời kỳ trước kia đều bị Thiên Thiên Kết này làm khó.
Ngũ Tuyệt lão nhân nhìn Nghệ Phong trầm mặc tại chỗ, cũng không để ý tới Nghệ Phong. Lập tức chuyển ánh mắt về phía mọi người:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mi-anh/2161060/chuong-1339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.