Nghệ Phong và đám người Cát đại thúc cũng không lưu lại đó lâu. Sau khi giải quyết xong chuyện ở dong binh đoàn Mãnh Hổ, Nghệ Phong và bọn họ tán gẫu một chút, liền rời khỏi Dong Binh Chi Thành.
Nghệ Phong nhìn nạp linh giới trên tay, hắn lấy châu thể màu lam trong nhẫn ra, nhìn châu thể màu lam này lưu chuyển này quầng sáng quỷ dị, Nghệ Phong thoáng hít một hơi thật sâu. Hắn cũng nhìn không thấu đây là cái gì.
Thật ra Nghệ Phong không nghĩ chiếm lấy viên linh khí này. Tuy rằng trong lòng hắn quả thật muốn thứ này, nhưng Cát đại thúc tìm thấy thứ đó, Nghệ Phong còn không có mặt dặn mày dày đến mức tính kế với cả Cát đại thúc.
Tuy nhiên điều khiến Nghệ Phong bất ngờ chính là, Cát đại thúc lại đưa cho hắn thứ này. Cát đại thúc nói, thứ này ở trong tay hắn là một củ khoai lang bỏng tay. Với thực lực của hắn làm sao có thể có được bảo vật cấp bậc linh khí. Nếu như bị người khác biết, lại bị người tranh đoạt.
Huống chi, hắn cũng nhìn không ra thứ này có gì kỳ lạ, căn bản không biết lợi dụng. Nếu vậy ở trong tay hắn cũng không có một chút tác dụng.
Nghệ Phong thấy Cát đại thúc nói như thế, cũng không chối từ. Đối với thứ cổ quái này hắn quả thật có chút tò mò. Dù sao hắn cũng nhìn không thấu thứ này có tác dụng gì. Nghệ Phong phát hiện, chính là nó có thể bị lạc có được tâm trí người khác, công hiệu như vậy tuyệt đối là tự gây nghiệp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mi-anh/2162484/chuong-810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.