Trần Dung đi được vài bước thì thấy mình bị vây giữa đoàn người, cũng không có ai đặc biệt chú ý đến nàng, vì thế có ý niệm chợt xuất hiện trong đầu.
Bước chân của nàng hơi chậm lại, dường như không có việc gì về lui về phía sau vài bước.
Lúc này, quần phương tụ tập, thực không ai chú ý tới nàng rời khỏi đó, hơn nữa lúc này nàng vừa mới vào điện, vì thế chỉ năm bước đã ra tới cửa đại điện.
Trần Dung lui ra ngoài.
Hai tỳ nữ vẫn hầu ở ngoài viện đồng thời cả kinh, các nàng vội vàng chạy đến phía sau, vươn tay muốn kéo ống tay áo của nàng.
Lúc này, Trần Dung quát khẽ: “Ôm cầm của ta đến đây.”
Khi nói lời này, nàng không quay đầu, trên mặt mang theo mỉm cười.
Hai tỳ nữ nhìn thoáng qua nhau, tỳ nữ trẻ tuổi nhíu mày quát: “Nữ lang, chớ có làm loạn!” Trong giọng nói đã có chút không kiên nhẫn.
Tỳ nữ lớn tuổi thì lạnh lùng nghiêm mặt, phiền chán nói: “Đây là chỗ nào, nữ lang cần dùng cầm sao?”
Trần Dung chậm rãi quay đầu.
Nàng liếc nhìn hai tỳ nữ một cái.
Hai tỳ nữ đối diện với ánh mắt của nàng, kinh hãi nhảy dựng, không tự chủ được lui về phía sau.
Lúc này, Trần Dung cũng nhấc chân lên, đứng lẫn vào giữa chúng mỹ nhân, lại thong thả thướt tha đi về phía trước.
Hai tỳ nữ thấy thế đều thở dài nhẹ nhõm.
Trần Dung vừa đi vừa đánh giá bốn phía, nhưng trong đại điện cả ngàn người, ngoại trừ rất nhiều nhạc sĩ nhạc kĩ thì là mỹ nhân đủ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mi-cong-khanh/1866298/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.