Sáng hôm sau,nàng lên xe ngựa đi về Nguyệt quốc.
Nên cẩn trọng,tính mạng mình trong tay hắn.
Nàng ngồi bên cạnh tên đánh ngựa,2 người kia đi 2 bên kiệu.
Lưng gác trên thành kiệu,2 tay vắt ra sau đầu,chân vắt chéo,mắt ngó ngang ngó dọc xung quanh,lần đầu tiên ra khỏi đây,phải hảo hảo xem phong cảnh chứ.
Tên đánh xe cũng thuộc loại anh tuấn,nhìn giống thư sinh mềm yếu,nhưng nàng biết bề ngoài chỉ đánh lừa mà thôi.Nhìn từ trên xuống dưới,nhìn trông rất mềm yếu mong manh mà.
"Này,ngươi tên gì"
"Tại hạ quên giới thiệu ,Ta tên Văn Xuyên"
Giọng nói hắn nhỏ nhẹ,nhưng mình không mắc lừa đâu.
"2 người còn lại thì sao?"
"Người luôn đeo kiếm là Kiếm Nhất,người còn lại là Mị Lâu"
Quay đầu ngó xuống nhìn 2 tên,thật anh tuấn,nhưng tên vương gia thì........không thuộc hạng người.
"Còn Vương gia thì sao?"
"Vương gia là Nhị Hoàng tử Nguyệt quốc"
Ô,thì ra là vậy,là nhị hòang tử,chắc vướng vào mưu mô gì đấy nên bị hãm hại,thường thường,trong cung,thâm sâu khó lường.
Suốt dọc đường,nàng chẳng nói câu nào,bởi vì tâm trạng đang thả vào thiên nhiên,cổ đại thật tốt,không bị ô nhiễm,phải tận dụng,tận dụng.
Ban đêm,sau khi ăn uống no nê,nàng buồn ngủ tựa vào thành kiệu,chậc,tưởng xe ngựa gập ghềnh,ai dè rất êm,làm nàng thật buồn ngủ.
Bỗng nàng mở mắt,có sát thủ ở đây,nhưng lại nhắm mắt ngủ tiếp,hic,đi với tên vương gia thật dễ chết.
"Vù"
Những ám khí từ đâu bay tới,nàng chỉ nghe leng keng leng keng,tiếng chém giết,một lúc sau thì im lặng,xe ngựa tiếp tục đi tiếp.
3 tên kia đang thâm ý nhìn mình,cứ nhìn đi,ta đang buồn ngủ.
Sáng hôm sau đến cổng thành,xe không dừng lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mi-thien-giai/2262078/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.