Rèm cửa sổ kéo rất kín, ngọn đèn trong phòng cũng rất tối, nhưng thật ra vẫn có một chút xíu ánh sáng mặt trời bên ngoài chiếu vào phòng. Lâm Cẩm Sắt thử khởi động cơ thể, không ngờ toàn thân xương cốt giống như tan ra, đau nhức, căn bản không còn một chút sức lực này. Nhất là thắt lưng, tê liệt đến mức mất đi cảm giác.
Khi cô ngã tới lần thứ bảy trên đệm giường, rốt cục nhịn không được từ miệng phun ra một câu chửi nhẹ “Hồ li chết tiệt…” Ngày hôm qua quả thực hắn như con dã thú đã bị bỏ đói từ lâu, đem cô ăn sạch hết lần này tới lần khác…
Bây giờ đáng lẽ cô phải cảm thấy may mắn vì hôm nay báo chí Italia sẽ không xuất hiện dòng tít quỷ quái “Sáng nay một người phụ nữ Trung Quốc nào đó “miệt mài” quá độ bất ngờ tử vong tại nhà”…
Thứ đó, quả thực làm mất mặt người Trung Quốc quá.
Cô khó khăn bắt đầu mặc quần áo, cánh tay bởi vì lúc trước bị người nào đó nắm chặt quá lâu, bây giờ không chỉ biến thành màu xanh tím mà còn không chịu nghe lời, làm hơn nửa ngày, mới đóng được hai cúc áo cuối cùng quyết định mặc kệ, kéo tấm chăn trên giường quấy quanh, chậm chạp cúi xuống, đang định đeo giầy vào, đột nhiên lại bị ngã xuống…
Trời đất quay cuồng.
Ồ, đại đương gia của Viêm bang cứ như vậy mà lăn xuống đất.
Lâm Cẩm Sắt nằm trên tấm thảm lông dê thật dày, im lặng nhìn trần nhà khắc hoa, rất lâu mới lẩm bẩm nói: “Tại sao mình lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mi-tinh/391198/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.