Dọc đường đi Lâm Cẩm Sắt rất buồn bã. ( lời tác giả: xin tha thứ cho sự thú vị vô lương tâm của tác giả…. )
Không phải do hắn, người nào đó vừa cùng Trình Mi tán gẫu câu được câu không, vừa động tay động chân với cô. Không thể nghi ngờ, Đường Lưu Nhan chính là một người đàn ông rất biết cách tán tỉnh phụ nữ, ngón tay thon dài chậm rãi như loài bò sát vuốt ve lên vòng eo tinh tế của cô, cứ vuốt ve rồi lại vuốt ve … nghĩ lại bây giờ đang ở trong xe, hơn nữa còn có cả người ngoài, cảnh vật tự nhiên như thế bây giờ lại trở nên tình sắc và ái muội. Nhìn vẻ mặt của hắn kìa, dường như chẳng có chuyện gì xảy ra, ngữ khí vô cùng bình tĩnh tự nhiên thỉnh thoảng nói một câu râu ria vô nghĩa với Trình Mi, hắn đúng là một người mặt người dạ thú khiến cô vừa nhìn thấy đã tức giận.
Âm thầm đưa tay ra phía sau cô, cô đang muốn đẩy tay hắn ra, không ngờ rằng ngược lại bị hắn tóm lấy……
Lâm Cẩm Sắt dường như muốn hét lên!
Tên vô lại này! Hắn rát tự nhiên cầm lấy tay cô, lại còn luồn vào trong vạt áo cô, một bên gãi gãi vào lòng bàn tay một bên khẽ chạm lên làn da cô nơi không bị quần áo ngăn trở…
Da đầu cô run lên, cắn môi khắc chế tiếng kêu không cần thiết của mình, chỉ có thể đem ánh mắt phẫn hận đẩy về phía hắn, nếu đôi mắt là một thực thể , như vậy bây giờ hắn nhất định sẽ bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mi-tinh/391242/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.