Y phục trắng muốt của Tả Khinh Việt bị bắn lên một mảng máu lớn, trong mắt y là ý muốn giết người nồng đượm, thiên tơ như lưới hái gặt đi tính mạng kẻ thù.
Gió lốc đánh tới, áo ở bả vai y sơ ý bị cắt rách, dao sắc mang cảm giác mát lạnh tới, may thay không có tổn thương đến da thịt, Tả Khinh Việt u ám bật cười.
Hai ba người che mặt tìm thấy cơ hội, liền vây y bên trong cùng nhau lao vào.
Tả Khinh Việt cong môi cười, hơi nghiêng đầu, rồi bất động mặc cho nguy hiểm tới gần.
Bất thình lình, một bóng đen lao nhanh tới, chắn vững trước người Tả Khinh Việt, người tới lưu loát kéo ra một kiếm quang, cầm kiếm quét một hướng ngang, nhìn chằm chằm thích khách không ngừng đánh tới trước mặt đầy lạnh lẽo, sau đó hắn không do dự nữa mà cầm kiếm xông lên.
Trong lòng người che mặt đều giật thót.
Đây không phải là nam sủng bên cạnh thiếu chủ sao?
Giờ mọi người mới nhận ra mình đã trúng kế, nhưng đã quá muộn.
Tả Khinh Việt thấy vậy ung dung bỏ tay xuống, ngồi đại lên mái nhà.
Bạch y của Cừu Nhạn Quy chẳng mấy chốc đã nhuộm đỏ, hắn thoăn thoắt giữa những người che mặt như thể cực kỳ nắm rõ nước đi của bọn hắn, khéo léo tránh né sát chiêu, lưỡi kiếm cắt qua cuống họng của đối phương, máu tươi nóng hổi cứ thế bắn ra.
Bỗng nhiên, nhiều người che mặt hơn từ bốn phương tám hướng tới.
Ánh mắt của Cừu Nhạn Quy đóng băng lại, đến gần hướng của Tả Khinh Việt nhưng lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mieu-cuong-khach/518984/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.