Hắn cũng cười.
“Em đoán đúng rồi. Nếu bị em phát hiện, vậy em liền phụ trách thỏa mãn ảo tưởng của ta đi!”
“A! Không muốn. . . . . .”
Nàng cười giống như đứa bé gái,mà hắn cũng giống như thằng bé trai,hai người giống như trẻ con không lo nghĩ gì vui vẻ chơi đùa.
Nghiêm Diễm thích nhìn nàng cười,cũng chú ý tới nàng gần đây cười tương đối nhiều,thấy nàng cười, hắn cũng sẽ vui vẻ.
Hắn tin tưởng mình đã yêu cái tiểu nữ nhân quật cường lại chọc người đau lòng này rồi.
Không biết nàng đối với hắn có cảm giác gì?
Hắn muốn mở miệng hỏi, lại phát hiện tay nàng dừng ở giữa hai chân hắn, sau đó. . . . . . liền thay đổi.
Tiếng cười dừng lại, nàng nâng lên trong mắt như nước thủy nhìn chăm chú vào hắn, đáy mắt lộ ra nghiêm túc, khát cắt quang mang.
Mộc Thạch Nam lẳng lặng nhìn khuôn mặt tuấn mỹ, suy đoán tâm tình hắn vào giờ phút này.
Hắn hi vọng tay nàng vuốt ve chỗ hiện tại sao?
Nàng dám đối với hắn làm ra chuyện thân mật như vậy sao?
Lúc này, hắn hít một hơi thật sâu, trong phút chốc, nàng hiểu hắn khát vọng, mong đợi nàng đụng chạm.
Trong lúc nhất thời,ý xấu muốn trêu chọc hắn hiện lên trong mắt.
“Ngươi muốn ta sờ ngươi sao?”
Nàng yêu mị vòng qua cổ hắn, ở bên tai hắn nói nhỏ,nụ hoa nhạy cảm không ngừng ma sát lồng ngực hắn, giống như cái yêu nữ tà mị quyến rũ hắn.
Hắn run rẩy nhắm hai mắt lại, ức chế xúc động thiếu chút nữa kìm giữ được.
“Mèo con, em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mieu-nhan-mi-hon/594045/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.