– Tình cờ quá! – Kha Đông trầm trồ.
– Đúng là tình cờ thật! – Lê Tùng cười cười.
Biết bao người quen thuộc với nhau cùng sống trong một thành phố, thường đến và đi chẳng mấy khi gặp nhau, vậy mà hai người họ là hai người xa lạ sống ở múi giờ khác nhau lại có thể tình cờ gặp nhau ba lần chỉ trong bốn ngày ngắn ngủi.
Anh nghĩ đây là định mệnh. Phải, chính là định mệnh.
– Lê Tùng. – Anh mỉm cười và tự giới thiệu mình.
– Trần Kha Đông. – Cô nhỏ giọng đáp lại.
Lê Tùng hơi nhíu mày. Không phải Tiêu Bạch Bạch ư? Chẳng lẽ đổi tên khác?
Song anh không quá bận tâm vấn đề này, nói:
– Anh nhìn thấy em và bạn ở cửa vào khu triển lãm.
– Vâng, bạn em thích Dante quá nên em dẫn cậu ấy đi cùng. – Kha Đông nói – Cậu ấy đang đứng xếp hàng ở sảnh lớn xin chữ ký.
Lê Tùng rướn rướn lông mày, bắt đầu hứng thú hỏi:
– Còn em? Em có thích Dante không?
Tôi cảm thấy xấu hổ bởi mùa đông: “Trong thực tế, tôi không biết nhiều về bức tranh, chỉ cần đi mua sắm.”
– Thực tế thì em không không hiểu hội họa lắm, chỉ đơn thuần đến ngắm một vòng thôi.
– Ồ, hóa ra vậy! – Vẻ mặt Lê Tùng không đổi.
– Anh đến đây xem triển lãm một mình ạ? – Kha Đông
– Không. – Lê Tùng trả lời – Anh cũng đi cùng bạn. Có lẽ nó đang bận chen lấn ở ngoài sảnh lớn.
Cả hai cùng nhìn nhau và nhoẻn cười.
– Trong số hơn hai trăm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/miltonduff/458415/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.