Chu Cao Sí nhìn chằm chằm thiệp mời trong tay, vò đầu, hội luận thơ sao ?
Giương mắt nhìn về phía Hoàng Tử Trừng đang mỉm cười trước mắt, Chu Cao Sí ra vẻ xấu hổ “Hoàng đại nhân…… Ta sẽ không thi a.”
“Thế tử quá khiêm nhượng. Nghĩ đến Yên vương gia văn võ song toàn, thế tử sao có thể nào…… Ngay cả đứng đầu bảng cũng có thể nha ?” Hoàng Tử Trừng mỉm cười nói, lại nhíu mày không hờn giận nói “Hay là thế tử không nể mặt hoàng thái tôn của chúng ta ?”
Chu Cao Sí nhìn mặt Hoàng Tử Trừng không hờn giận, trong lòng cân nhắc, cũng tốt, loại chuyện này rõ ràng là đang tính kế mình …… Sớm hay muộn đều phải tới , không phải sao ?
Theo dự đoán của hắn , Hoàng Tử Trừng cũng không dám xằng bậy!
Lần này, đã có cha hắn nha !
Vì thế, Chu Cao Sí ngốc ngốc cười “Kia…… Cao Sí liền cung kính không bằng tuân mệnh .”
Hoàng Tử Trừng mặt mày khó nén đắc ý cười.
Ban đêm.
Chu Lệ ngồi ở sau thư trác ( bàn học ) lật xem thư tín, Chu Cao Sí cười tủm tỉm chậm rãi tiêu sái đi qua, cầm trong tay thiệp mời cung kính trình lên “Cha, hôm nay Hoàng Tử Trừng cho ta cái này.”
Chu Lệ tiếp nhận thiệp mời mà Chu Cao Sí cung kính hai tay đưa qua, thoáng nhìn lướt qua, liền nhíu mày buông, không hờn giận nói “Không chuẩn đi!”
Chu Cao Sí có chút ngẩn ra, trong lòng hoang mang, vì cái gì không chuẩn đi?
“Cha?” Chu Cao Sí còn nghiêm túc nói “Con cảm thấy, con hẳn nên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/minh-ha-chi-cao-si/361240/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.