Đây đã là ngày thứ ba kể từ khi Lương Ý về đến nhà. Hôm nay, khi cô vừa tỉnh lại sau một giấc mộng dài, mẹ Lương gõ cửa mấy cái, cô dụi dụi hai mắt, chậm rãi bước xuống giường ra mở cửa.
"Tiểu Ý, có người ở sở cảnh sát đến tìm con." Mẹ Lương chậm rãi nói với Lương Ý, thái độ hết sức thận trọng, chỉ sợ sơ ý lại kích thích đến cô.
Bởi vì sau khi Lương Ý trở về, cô vẫn không hề nói một câu nào. Những việc xảy ra một tháng cô gặp chuyện không may, trừ Lương Bân ra, cả nhà bọn họ đều không biết một chút gì. Nhưng Lương Bân cũng không giải thích, chỉ nhàn nhạt nói một câu, người trở lại là tốt rồi! Mẹ Lương vẫn lo lắng, không biết có phải đứa con gái của bà trong quá trình bị bắt cóc đã gặp phải đối xử tàn tệ mà tinh thần có vấn đề hay không. Bà ba lần bốn lượt muốn dẫn cô đến gặp bác sĩ tâm lý, mà lần nào cũng bị Lương Bân ngăn cả. Tuy rằng không hiểu tại sao Lương Bân lại không muốn bà đưa Lương Ý đi khám bệnh nhưng mẹ Lương do dự hai ngày, cuối cùng vẫn nghe theo anh, không còn nghĩ đến việc đó nữa.
Lúc này, mẹ Lương đang nhẹ giọng nói với cô, mà ánh mắt Lương Ý vẫn mơ màng ngơ ngác. cô cúi thấp đầu nhìn sàn nhà trơn bóng dưới chân, vẻ mặt thẫn thờ.
"Tiểu Ý" Mẹ Lương lại gọi cô một tiếng.
Lương Ý vẫn ngây người như cũ, mẹ Lương rũ mắt, phiền muộn đưa tay nắm lấy lòng bàn tay lạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/minh-hon-cai-dau-anh-a/1630572/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.