"Thiếu gia, đã tìm được thiếu phu nhân." Một người đàn ông trung niên chừng hơn 40 tuổi vội vội vàng vàng vọt tới trước mặt anh, hồi báo với anh.
Sở Du đứng ở trong đình viện tìm kiếm hơi thở của Lương Ý nghe vậy, liếc nhìn người đàn ông trước mặt thấp hơn mình nửa cái đầu, nhăn mày hỏi: "Ở đâu?"
"Ở tầng hầm. Đại sư Cố nói tình hình tiểu thiếu gia trong bụng thiếu phu nhân không được tốt. Cho nên đưa thiếu phu nhân tới phòng dưới đất trị liệu. Ông ấy kêu thiếu gia mau qua đó một chuyến." Người giúp việc nam lau mồ hôi, vẻ mặt co quắp.
Sở Du thay đổi lạnh lùng những ngày qua, gấp gáp không thôi hỏi,"Hiện tại cô ấy như thế nào?"
Người giúp việc nam lặng lẽ cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Không được tốt."
"Bây giờ tôi liền qua đó." Vừa dứt lời, anh lại ngước mắt, ngắm nhìn nóc nhà cuồn cuộn khói dầy đặc, dặn dò: "Cậu đi lên hỗ trợ tắt lửa!" Dứt lời, anh mặc kệ tất cả, vội vàng rời đình viện đi tới phòng dưới đất.
Người giúp việc nam nhìn bóng lưng anh dần dần cách xa, bỗng nhiên nâng lên nụ cười ý vị sâu xa. Làn da màu lúa mì từ từ biến thành xanh mét ở dưới trăng sáng.
Mà lúc này, ba người cảnh sát núp ở đại thụ sau bụi cỏ nhìn người đàn ông trung niên quỷ dị phía trước, không tự chủ được cả người nổi da gà. Sắc mặt Tiểu Lâm càng thêm đại biến, đôi môi không ngừng run rẩy.
"Đầu lĩnh, cái đó. . . . . . Người đàn ông kia chính là. .
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/minh-hon-cai-dau-anh-a/1630583/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.