Ba cân là chủ đề quá nặng nề, với mỗi mỹ nhân đều là gánh nặng không thể chịu nổi, nhưng vì Nhiếp Chiếu là người khơi mào nên Giang Nguyệt quyết định tha thứ cho hắn, tránh đề cập đến chủ đề này.
Nàng khóc như mưa, không biết đã chịu bao nhiêu ấm ức.
“Muội thật sự bị người ta đánh à?” Nhiếp Chiếu hỏi.
Nàng lắc đầu, hàng lông mi dài còn đọng lại nước mắt, nhỏ từng giọt từng giọt: “Ta đánh người ta.”
Nhiếp Chiếu thắc mắc: “Muội đánh người mà lại khóc à?” Hắn cầm tay nàng, thổi nhẹ vào lòng bàn tay, rồi hỏi: “Tay bị đánh đau à?”
Nàng ngoan ngoãn như vậy, dù có đánh người cũng chắc chắn là lỗi của người ta, huống chi nàng đánh người có đau đến mức nào?
Giang Nguyệt kể lại toàn bộ sự việc, còn thêm mắm thêm muối nói mình dũng cảm bảo vệ dân chúng thế nào, nàng gối cằm lên vai Nhiếp Chiếu, ngửi thấy mùi thơm trên người hắn, trái tim treo lơ lửng suốt hai tháng qua mới yên tâm. Tam ca dù có đen đi, gầy hơn, nhưng vẫn thơm phức.
Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗
Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.
Nhiếp Chiếu nghĩ mình dạy nàng ba năm, nếu nàng vẫn còn dây dưa không rõ với nhà họ Giang, thì thật uổng công dạy dỗ, tối nay khỏi cần ăn cơm. Hắn vuốt đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/minh-nguyet-chieu-ta-o-hop-chi-yen/1251209/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.