Phong vừa về đến nhà thì thấy mẹ mình đã ở sẵn trước cửa rồi, bà nhìn anh với một ánh mắt nham hiểm và nở nụ cười khiến Phong không cười nổi và thấy ớn lạnh cả người :
" Phong! con chuẩn bị đi xem mắt đi!"
" xem mắt á!?!" Phong tròn xoe mắt nhìn bà Nhi, mặt cắt không còn một hột máu, xưa nay mẹ toàn để anh quyết định sao bây giờ lại bảo anh đi xem mắt cơ chứ, không chắc ai đó giả dạng mẹ mình như trong phim rồi hoặc đây chỉ là mơ, Phong vội nhéo má bà Nhi, đúng là bà ấy rồi, Phong liền nhéo mạnh má của mình, cũng không phải là mơ, vậy đây là sự thật sao.
thấy con trai cứ làm trò quái quỷ gì đó, bà Nhi tát nhẹ một cái cho nó tỉnh ra :
" đúng vậy đó!"
" mẹ à, xem gì chứ, không chịu đâu!" Phong giả vờ nhõng nhẽo
" cái thằng bệnh này, mày lớn rồi mà cứ như con nít vậy? mọi chuyện đều do người đàn ông quyền lực ở đằng kia chủ mưu đó ^_^"
" haha!" Phong nhìn ba mình đang ngồi xem ti vi, ông ấy ngoài công việc ra không hề để ý đến tình cảm mà mẹ bảo là ông ấy chủ mưu sao, đùa chắc, Phong chẳng nói chẳng rằng bỏ lên phòng của mình.
...
tối hôm đó, do được tặng hai vé xem triển lãm tranh ở bảo tàng nên cùng Nhân đến đó, anh đang nghĩ, cái gã Nhân khùng này sao lúc nào cũng lẽo đẽo đi theo anh như vậy chứ, anh ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/minh-yeu-nhau-lan-nua-nhe-em/1011688/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.