Phong liếc nhìn đồng hồ, đã hơn 8 giờ rồi mà vẫn chưa thấy Nhân đâu đến công ty, anh nghĩ là tối qua anh ta đã đi đâu đó sau giờ ăn tối, đúng là vừa nhắc tào tháo là tào tháo tới liền, thấy Nhân ủ rũ mặt mày, Phong liền hỏi :
" sáng ăn nhầm cái gì à?"
" không..."
" thế anh bị gì vậy, khó chịu trong người à? nhân tiện đây tôi có quen một người bạn là bác sĩ để tôi giới thiệu cho anh nha?"
" Không, tôi không bị gì hết!! haz!" Nhân thở dài
" có chuyện gì thì cứ nói ra đi... xem tôi có cách giúp gì được hay không?"
" Tôi cầm nhầm điện thoại của người khác!"
" vậy đem đi đổi lại là được thôi mà, có gì đâu mà anh phải lo lắng!!"
" nếu vậy thì tốt rồi, đằng này tôi không biết người đó là ai!" Nhân thất vọng nhìn Phong
" vậy thì anh cứ lấy cái điện thoại đó rồi gọi vào số của mình là được chứ gì?"
Nhân chưa kịp bấm số thì đã có người gọi cho anh rồi, phía bên kia là giọng của một cô gái, cô ta yêu cầu anh đến nhà hàng mà ngày hôm qua bọn họ đã đến, Phong tính để Nhân đi một mình nhưng lại bị anh ta lôi đi như thú cưng của mình vậy làm cho mấy nữ nhân viên ở đó hiểu lầm.
" tôi thành thật xin lỗi vì đã cầm nhầm điện thoại của cô!"
" Tôi cũng vậy mà, thôi tôi đi đây, cám ơn anh nhiều!"
Cô gái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/minh-yeu-nhau-lan-nua-nhe-em/1011690/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.