Quý Tiêu Hàn ở đời trước trải qua thiên tân vạn khổ, rốt cục mới cầm lại được thứ thuộc về mình, trọng sinh trở về trước khi bị cẩu hoàng đế xét nhà lưu đày, hắn tất nhiên muốn tất cả mọi chuyện từng nằm ngoài tầm khống chế, nắm chặt trong tay mình.
Đời trước hắn cũng cưới Tô Oản Nhan, ba ngày sau khi bọn họ thành hôn, Quý Việt Trạch vì muốn đoạt lại binh quyền vẫn hạ chỉ xét nhà Tiêu Vương phủ, nữ nhân này thân thể suy nhược, ở trên đường lưu đày lại vì giúp hắn tranh thủ cơ hội chạy trốn, một mình chạy đi dẫn dắt sát thủ!
Lúc ấy Quý Tiêu Hàn đang ở thời điểm phát độc, đợi đến khi hắn trốn khỏi truy sát, lại đi tìm Tô Oản Nhan, chỉ tìm được một khối vải vụn thuộc về y phục của nàng ở trong rừng núi!
Chuyện này vẫn luôn để lại áy náy thật sâu trong lòng Quý Tiêu Hàn, một nữ nhân mà hắn chưa từng dụng tâm đối đãi, vì cứu hắn mà chết ở trong núi hoang dã lĩnh, cuối cùng ngay cả một bộ thi thể của nàng hắn cũng không tìm đủ, khi đó, Tô Oản Nhan rời khỏi hắn, câu nói cuối cùng cũng là: Vương gia, từ xưa đến nay, kẻ có tài ẵm được thiên hạ, ta tin tưởng người.
Kiếp trước hắn có được thiên hạ, có được lòng dân, được mọi người ủng hộ, nhưng trong lòng hắn lại thủy chung nhớ nhung một người, thẳng đến trước khi chết, hắn vẫn còn vô cùng áy náy, nếu có cơ hội để cho hắn được bù đắp, hắn nhất định sẽ bảo vệ nàng thật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mo-man-luu-day-vuong-phi-don-sach-hoang-thanh/521755/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.