Khi bản án châu khố Dự Châu bị thâm hụt được đặt trên đầu bàn, cùng lúc đó tin mừng Dục Thanh dẫn quân hồi triều cũng đưa lên, Hoàng đế cầm hai quyển sổ xem đi xem lại, vừa vui vừa buồn. Vui là nhi tử mình yêu thương nhất đắc thắng trở về, buồn là Tống Tân Nho thân là lão thần thâm niên, muốn trừng trị sẽ rất nan giải. Nếu phạt quá nặng sẽ dấy lên sợ hãi trong tâm các cựu thần, nếu phạt quá nhẹ sợ khó bình lòng dân.
Lẽ ra tại vị Hoàng đế nhiều năm như vậy, tám chín vạn lượng bạc trong mắt ngài cũng không tính là tham ô quá lớn, tiếc rằng Việt Lâm Xuyên tra án cẩn thận như vậy, nào là ăn bao nhiêu hối lộ, phóng túng khoản vay, tiến cử người thân, ngay cả việc khi chịu quốc tang Thái hậu âm thầm nạp cơ thiếp cũng bị hắn lật hết lên. Làm trái quy định như vậy, đến Hoàng đế cũng không bao che được lão, đành phải đem những người liên quan tới Dự Châu Châu phủ và Biện Lương quận phủ chờ mất chức thì cho mất chức, chờ điều tra thì cho điều tra, còn đứng đầu là Tống Tân Nho và Tô Cẩn Khiêm, lời phê đỏ thắm – lập tức trảm.
Dục Thanh ngày đó hồi kinh, đem theo mấy tướng lĩnh có công vào cung yết kiến, Hoàng đế nghênh đón ngoài điện, phụ tử gặp nhau vô cùng vui vẻ. Cận vệ thống lĩnh Hàn Tử Kiêu nhìn tham tướng trẻ tuổi sau lưng Dục Thanh, thấy mi mục rất giống bạn cùng chơi lúc nhỏ, bất đắc dĩ Thánh thượng đằng trước, không dám bước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mo-van-tham/296423/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.