Edit: riri_1127
Chương 31 (2)
Đạo lý thì anh đều hiểu nhưng trong lòng vẫn thấy chua không nhịn được.
Rõ ràng anh có thể che chở cô mà, dù sao cũng là người phụ nữ của anh.
"Chỉ mong vậy!" Du Nguyệt cũng hơi lo lắng.
"Anh không sao chứ, vừa nãy anh ấy có làm anh đau không?" Nói xong cô nhìn mặt anh.
Hành động vừa rồi của Du Thịnh rất dọa người, hơn nữa hai người đàn ông cao lớn cô không nhìn rõ, chỉ biết Nguyễn Tự Bạch có tránh ra nhưng cô vẫn sợ làm anh bị thương.
"Không, anh tránh được."
Anh thành thật trả lời.
Du Nguyệt vẫn cẩn thận nhìn một lượt, thấy trên khuôn mặt tuấn tú của bạn trai không có gì khác thường mới thở phào nhẹ nhõm, ngữ khí có chút áy náy: "Xin lỗi, anh ấy quá kích động."
Nguyễn Tự Bạch ý bảo không sao, "Cũng là vì lo lắng cho em thôi."
Lúc Du Thịnh đi xuống nhìn thấy hai người tình chàng ý thiếp, tâm trạng mới vừa tốt lên một chút lại lập tức trầm xuống.
Anh ấy vô cảm bước tới, nhưng lúc này lại không nghĩ đến việc động tay động chân. Du Thịnh cũng không thèm nhìn Nguyễn Tự Bạch, chỉ nói với Du Nguyệt một câu đi thôi!
Vừa rồi cô nói muốn đi siêu thị, anh ấy còn tưởng cô đi một mình nhưng không ngờ lại ở đây nói chuyện yêu đương với đàn ông.
Tốt lắm Du Nguyệt, kỹ năng nói dối của em càng ngày càng lợi hại.
Du Thịnh cố nén tức giận và ghen tuông, chỉ trừng mắt nhìn em gái rồi đi.
Cô rất hiểu bộ dạng này của Du Thịnh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-hon-do/2024523/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.