"Hahaha!" Tạ Quân Ý cười gượng ba tiếng, dùng ánh mắt ra hiệu cho Bộ Đĩnh rằng nếu hắn ta không nói gì thì cũng chẳng ai coi hắn ta là người câm!
Bộ Đĩnh: "......" Hôm nay người này rất kỳ lạ! Ánh mắt của cậu ta....
"Lạc Thanh, cậu ta có bắt nạt em không?" Hình như đã từng nghe nói nhà họ Tạ và nhà họ Lạc có hôn ước nhưng chỉ là tin đồn. Hôm nay nhìn ánh mắt ngốc nghếch của tên họ Tạ này.... chẳng lẽ là thật sao?
Lạc Thanh quay mặt đi: "Không có ạ, em không quen anh ta!"
Tạ Quân Ý: "...... Sao..... sao lại không quen?" Lạnh lùng quá rồi! Vợ của mình lạnh lùng quá rồi! Đau lòng! Đau khổ! Tuyệt vọng!
Lạc Thanh nhíu mày nhẹ giọng hỏi: "Sao lại quen?"
Tạ Quân Ý: "..... Ít nhất thì em biết tên của anh, anh cũng biết tên của em mà!"
Thấy Tạ Quân Ý không gây chuyện gì mà đám học viên bên trong vẫn còn nhiều thiếu sót trong thao tác, Bộ Đĩnh tức giận bước vào phòng chống nổ: "Từng người một, lý thuyết học hành không ra gì cả! Đánh! Đánh chết một đứa là bớt đi một đứa!"
Tạ Quân Ý: "....." Mỗi ngày vợ của mình đều phải chịu đựng một giáo viên thực hành nóng tính như thế này, thật đáng thương, thật đau lòng.
Mười thuộc hạ: "Lão đại, chỗ này không dùng được rồi, đổi chỗ khác đi, đi đi đi."
Tạ Quân Ý: "Mấy người cứ đi trước đi, tôi muốn ở đây xếp hàng."
Mười thuộc hạ: "???" Miao miao miao? Hoàn toàn phát điên rồi sao?
Mười tên thuộc hạ vô tâm vô phế ném Tạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-ngay-dai-ta-deu-bi-va-mat/2504372/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.