Mùa xuân đến sau đó, chân Tiểu Hổ đã hoàn toàn khỏi rồi, không còn để lại dấu vết gì nữa, không đỏ cũng không sưng, cũng không đau không ngứa. Mà theo một mùa mới đã bắt đầu, quy luật của vạn vật tự nhiên dường như cũng bắt đầu thay đổi theo.
Phương Khởi Châu tranh thủ trở về Phương gia một chuyến, Nhị gia cũng mang Hàn Đan Ni về nhà, nghe nói Ngụy Bội Bội tức giận không nhẹ, bệnh không dậy nổi mà nằm ở trên giường, cả người nổi ban đỏ, bác sĩ chẩn đoán nói là dị ứng theo mùa. Mà Phương Nghệ Nguy còn đang bị nhốt, Nhị gia không cho bất kì người nào đến thăm gã, chẳng khác gì đang trông giữ phạm nhân vậy. Lúc Vệ Tư Lý lái xe vào, dì ba Từ Tinh đang dắt chó đi dạo trên bãi cỏ, Phương Khởi Châu đã lâu chưa gặp cô, đành gật đầu tỏ ý chào, Từ Tinh lại chủ động bắt chuyện với hắn, "Đại thiếu, dì nghe nói con nhặt một bé trai đem về nhà nuôi hả?"
Phương Khởi Châu nhìn chằm chằm cô, giống như bản thân không biết gì cả. Tại sao Từ Tinh lại đột nhiên hỏi hắn như vậy? Trong cuộc điều tra, dì ba Từ Tinh là một người rất ít giao du với bên ngoài, hầu như không để ý đến chuyện đời, hắn lời ít mà ý nhiều mà đáp: "Dạ."
Từ Tinh cười cười, không nói nữa, dắt chó đi sang phía bên kia của khu vườn. Phương Khởi Châu kéo cửa sổ xe lên, trong lòng lại đột nhiên nghĩ đến một chuyện: Hình như Phương Tuyết Ly với mẹ cô ấy chẳng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-ngay-deu-muon-om-om/404975/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.